You are not connected. Please login or register


Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]


1Truyện cười (phần 1) Empty Truyện cười (phần 1) Fri Oct 26, 2012 8:56 am

kin_tedy
kin_tedy

PR Team
 PR Team

Tiêu đề: Truyện cười (phần 1)

Tổng đài gia đình
Thầy giáo hỏi: "Số điện thoại nhà con là bao nhiêu?".
Trò trả lời:
- 19001772, nhấn phím 1 để gặp bố con, nhấn phím 2 để gặp mẹ con, nhấn phím 3 để gặp con. Khi gặp bố mẹ con tiếp tục nhấn phím # để thông báo tình hình học tập và bấm số người có cùng kết quả học tập như con. Gặp bất cứ vấn đề gì thầy có thể liên hệ với tổng đài bằng phím 4 để dự đoán xem có bị đuổi học hay không! Bao nhiêu người có cùng dự đoán giống thầy!
- !!!!!

1.Tên cướp đang dùng súng khống chế một người đàn ông trong ngõ hẻm vào lúc 2h đêm
Lóng ngóng nạn nhân rút từ trong túi ra bao thuốc mời hắn mong hắn nghĩ lại đừng lấy đi hết số tiền mà ông có trong người.
Lạnh lùng, hắn trả lời:



ღ♣"Đây không hút thuốc trong giờ làm việc!"

2. Đi chùa không phải là tu
Đi chùa cho khỏi lu bu việc nhà
Ăn chay không phải là tiên
Ăn chay cho đỡ tốn tiền đồ ăn .

3. __= TÌNH YÊU =___
_ Đoc kĨ hướg dẩn trước khj sử dụg
_ CÔg dỤg: Lấp đẦy trÁi tiM
_ CáCh dÙg: đỦ lIỀu
_ ChỐg cHỉ địh: không dÙg chO trẺ E

4. Thơ tự kỉ. ..
Ngoài sân chiếc lá vàng rơi
Trong sân chiếc lá đang rơi màu vàng
Lá vàng là lá đang rơi..
Rơi hoài 1 lúc lá vàng...Hết rơi

5. Em yêu anh không hề bốc phét
Tình chúng mình toe toét phải không anh
Em yêu anh không hề gian dối.
Tình chúg mình có đầu gối chứng minh.

6. Điếu thuốc thơm để lâu bay khói
Huynh cảm phiền cho đệ kéo vài hơi
Điếu thuốc thơm dạo này lên giá
Đệ cảm phiền đi chỗ khác mà xin!
7. Anh đến nhà e chẳng dám vào
Bố cầm đòn gánh Mẹ cầm dao
Lom khom ông bác cầm cây giáo
Thêm chú bécgiê cạnh bờ rào.
8.Tại bệnh viện tâm thần
Bs:Anh đu nhánh cây làm gì?
Bn:Tôi làm quả táo
Bs: Xuống ngay cho tôi
Bn:Ông bị điên àh? Tôi đã chín đâu mà rụng

9."Em thích ăn chuối ko?
- Zạ thích
- Để anh lột vỏ rồi đưa cho em ăn nha
- Hi! Dạ anh dễ thương quá đi à
.
.
.
.
.
- Vỏ nè em ăn đi ^.^

10.Sau mấy tháng cưới nhau, anh chồng hằn học với cô vợ:
- Sao hồi chưa cưới bố em bảo em"công, dung, ngôn, hạnh" có đủ hết. Nhưng bây giờ cái gì em cũng không biết làm là sao??
- Em hỏi anh, bố em làm ngề gì??
- Ngề.... ..quảng cáo
- Vậy anh còn thắc mắc làm gì?
- ?!!

11. 3 thằg dân tộc ngồi trên 1 chiếc honda phóng nhanh như điên, công an giao thông vẫy lại 1 tên ngồi sau hét toáng lên:
-Xe tao chở 3 rồi! Vẫy xe khác đi
12.Môt cô gái miền trung ra Hà Nội thấy 1 cậu bé bị tai nạn :
_ Em có răng k ?
_ Dạ có.... .còn nguyên hàm....hehehe

Dân Giần Quan
Xả stress với cách chọc xoáy ông quan huyện của các anh lính nhé.
Có hai anh lính hầu hạ quan lâu ngay, thấy quan đã ác lại hay ăn tiền, cứ có việc vào cửa quan là y như bị đánh đập tàn tệ, đến lúc xì tiền ra mới thôi.
Một hôm, rỗi rãi, hai anh ngồi kháo chuyện với nhau, nói xấu quan. Một anh bảo:
- Ác thế thì có ngày dân nó quật lại cho mà xem!
Quan quán quạt chi quàn quan
Dân dấn dận chi dần dân
Quan là quan, quan quàn dân
Dân là dân, dân giần quan.
Chẳng ngờ quan đi qua nghe được trợn mắt hỏi: - Bay nói gì thế?
Anh kia nói chữa:
- Bẩm quan, con bảo: "Quan quản dân, dân... cần quan. Không có quan thì ai cai trị dân".

Chưa ngán ai
Cùng thư giãn với câu chuyện hài hước này các bạn nhé.
Tại một làng nọ có một vị sư rất là đức độ. Ông luôn giúp đỡ mọi người, ai cũng rất cảm mến.
Ông tu tại một ngôi chùa tuy không lớn như Thiếu Lâm Tự bên Trung Quốc nhưng nói chung là khá lớn và nổi tiếng. Ngôi chùa có sân, có vườn cây ăn trái. Một ngày kia có một thằng nhỏ trong làng lén vào chùa hái trộm xoài bị nhà sư bắt được, không cho hái nữa.
Thằng nhỏ tức lắm mới về mách ba nó, nói rằng sư đã chửi nó, đánh nó.
Nghe vậy, ông bố nổi giận chạy lên chùa kiếm sư.
- Thưa Sư, lâu nay con rất kính trọng Sư và xem Sư như là cha mẹ. Thế sao Sư lại chửi con tui vậy?
Nhà sư rất từ tốn, lui lại 3 bước và nói:
- A di đà Phật, bần tăng chưa chửi ai bao giờ.
Ông bố đang trong cơn nóng giận, nói tiếp:
- Sư chửi nó thì thôi chứ, sao Sư lại đánh nó, nó là con nít mà.
Vị sư cũng rất hiền hòa, từ tốn lui lại 3 bước, chắp tay trước ngực, Sư nói:
- Mô Phật, bần tăng chưa đánh ai bao giờ.
Ông bố tức qua, quát vào mặt sư:
- Sao Sư chối hoài thế, Sư dám đánh con tui, sao Sư không dám nhận. Có ngon thì đánh tui luôn nè.
Vị sư vẫn lui lại 3 bước và nói:
- Thiện tai, thiện tai. Bần tăng chưa ngán ai bao giờ!

Trạng Quỳnh dạy học
Trạng Quỳnh bỏ nhà quan Bảng ra về, đi đến nửa đường thì gặp một anh thợ cày, xem bộ mặt mũi cũng sáng sủa liền lân la gạ chuyện.
- Anh đã có vợ chưa? Trông anh mặt mũi khôi ngô đến thế, sao không đi học?
Anh thợ cày trả lời:
- Thưa ông tôi chưa có vợ con gì cả, trước cũng theo đòi bút nghiên, hòng kiếm dăm ba chữ, nhưng dốt quá, nên phải đi cày.
- Thế bây giờ anh có muốn học hành, đỗ đạt rồi lấy gái quan Bảng không?
- Cảm ơn ông có lòng thương, tôi chỉ mong kiếm dăm ba chữ để xem văn tự, giấy má mà cũng không đọc được, dám nói gì đến đỗ đạt. Còn việc lấy con quan Bảng thì đến ông Trạng Quỳnh còn chưa chắc huống chi tôi.
Quỳnh dỗ dành:
- Anh đừng ngại, quan Bảng trước thấy Quỳnh hay chữ, có ý nhắm chọn Quỳnh làm rể, nhưng sau khi thấy Quỳnh hữu tại vô hạnh, nên thôi không gả nữa. Quan chỉ muốn kén một anh chàng rể nết na, phải chăng thôi, còn văn chương chữ nghĩ thì cứ tàm tạm là được. Tôi trông anh cũng khôi ngô tuấn tú, nếu chịu khó học ta sẽ dạy cho, dốt mấy học mãi cũng phải khá. Ta với quan Bảng vừa là tình thầy trò, lại có tình bà con, nếu anh thuận thì rồi dần dà ta sẽ làm mối cô Điềm cho.
Anh thợ cày nghe Quỳnh nói bùi tai, mừng lắm, rước Quỳnh về nhà, thiết đãi cơm rượu tử tế và để Quỳnh ở lại dạy mình học.
Quỳnh bảo anh thợ cày dọn một cái buồng học ở nơi thật kín đáo, cấm tiệt không cho ai vào và không cho ai biết có Quỳnh ở đấy. Ngày ngày Quỳnh dạy anh kia nghêu ngao vài chữ, nhưng về cách đi đứng, ăn nói và chữ viết thì dạy rất cẩn thận. Lại bảo anh thợ cày sắm hai cái hòm sơn son, án thư ống bút và dăm ba bộ sách cổ, bày ra ngoài cho có vẻ.
Được ít lâu, Quỳnh bảo anh thợ cày xin vào tập văn ở trường quan Bảng. Cứ đến kỳ văn thì anh thợ cày chỉ việc chép lại. Nhờ thế kỳ nào bài của anh thợ cày cũng được đem bình.
Quỳnh lại lập mẹo bảo anh thợ cày tìm một bạn học hơi thông thông, đưa về nhà làm bạn học, nhưng vẫn giấu không cho biết có Quỳnh ở đấy.
Đến kỳ văn sau, Quỳnh làm hộ cả hai người, rồi cho anh thợ cày chép lại cả. Quan Bảng chấm văn thấy bài anh bạn kia xưa nay văn lý tầm thường, mà nay lại có nhiều câu trác lạc. Đem so sánh thì thấy giống hệt nét chữ của anh thợ cày, quan Bảng cho gọi anh kia ra hỏi, thì trước anh ta còn chối, sau ohải thú nhận là đã nhờ anh thợ cày làm hộ.
Từ đó, quan Bảng yên chí anh thợ cày là người hay chữ, kể về tài thì cũng xấp xỉ bẳng Quỳnh, còn về hạnh thì ăn đứt Quỳnh, nên đem lòng yêu mến.
Bỗng bẵng đi vài tuần, anh thợ cày không đến trường tập văn nữa. Sau đó lại nghe tin đồn là anh ta nghỉ học để đi dạm vợ. Quan Bảng nghe tin ấy, vội vàng bắn tin gả con gái cho.
Quỳnh biết quan Bảng đã mắc mưu, liền bảo bố mẹ anh thợ cày đem lễ đến hỏi. Quả nhiên cả quan Bảng và Thị Điểm đều bằng lòng.
Quỳnh xui anh thợ cày xin cưới ngay, kẻo để lâu sợ vỡ chuyện.
Sắp đến ngày cưới, Quỳnh bảo anh thợ cày đem quốc cưa thành từng đoạn, đem bỏ vào hòm sơn son khóa lại. Xong rồi Quỳnh cắp nón ra đi. Trước khi đi Quỳnh dặn học trò: “Ta có việc cần, phải đi xa độ vài tháng, nên không dự đám cưới anh được. Song ta có vài điều căn dặn phải nhớ đấy chớ quên: Khi cưới vợ về thì phải lập mặt nghiêm, nếu nàng có dở văn chương ra thì tìm cách gạt phắt đi, nếu không lòi cái đuôi “dốt” ra thì khốn!
Anh thợ cày vâng dạ.
Thị Điểm từ ngày về nhà chồng, thấy chồng nghiêm quá nên cũng không dám đả động gì đến việc văn chương thơ phú lục. Nhưng cô ta rất lấy làm lạ là ngày nào chồng cũng chỉ xem đi xem lại có một cuốn cổ văn, còn ngoại giả không thấy cuốn sách nào khách nữa,, nên trong lòng cũng sinh nghi. Lại đôi ba lần, Thị Điểm làm thơ cho chồng họa, nhưng chồng chỉ liếc mắt qua rồi lờ đi.
Một hôm, nhân chồng đi vắng. Thị Điểm mới cạy đôi hòm son ra xem thì chỉ thấy cày cuốc cưa vụn từng khúc trong đó. Ngay lúc ấy chồng về, Thị Điểm tra hỏi nguyên do, anh ta đành phải thú thực đầu đuôi.
Thị Điểm lúc đó mới ngả ngửa người ra, biết là mắc mưu Quỳnh, nhưng trót tay đã nhúng chàm, đành phải đóng cửa dạy chồng học. Rồi một hôm tự nhiên thấy Quỳnh xuất hiện, vừa cười vừa hỏi Thị Điềm:
- Đã biết tay Trạng Quỳnh chưa? Còn nhớ câu “…long vẫn hoàn long” nữa không?
Thị Điểm đành xin lỗi, còn anh thợ cày từ đó mới biết thầy của mình đích thị là Trạng Quỳnh.

Truyện cười (phần 1) 1060745282 Truyện cười (phần 1) 1060745282 Truyện cười (phần 1) 1060745282
Tài sản của kin_tedy

Character sheet
Huy chương:


2Truyện cười (phần 1) Empty Re: Truyện cười (phần 1) Fri Oct 26, 2012 9:36 am

Quân Joker
Quân Joker

Admin - Founder
 Admin - Founder

Tiêu đề: Truyện cười (phần 1)

Hihi, đọc bùn cười quá chị ơi............. Truyện cười (phần 1) 2225864208 Truyện cười (phần 1) 2225864208 Truyện cười (phần 1) 2225864208
Tài sản của Quân Joker

Character sheet
Huy chương:


Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]



Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết


Diễn đàn hiển thị tốt nhất trên Google Chrome ♥♥♥